Mầu Hoa Khế

Xuân đến, Xuân đi






Ngồi nhớ lại những ngày xưa trước Tết
Tuổi thơ ơi pháo đỏ phong lì xì
Màu áo hoa nội may thêu kim chỉ
Giày hồng nơ khoe dáng bàn chân xinh
Trường tiểu học ngày xưa em kết mộng
Đường Quang Trung vẫn in dấu một thời
Gió bờ sông rung nhẹ cánh phượng hồng
Trên làn tóc cài duyên em đằm thắm
Rồi một sớm Đông về bao tiếc nuối
Xa quê hương sân ga nhỏ sương mù
Nửa thế kỷ trên bạt ngàn gió nổi
Chiếc lá tôi mang bao nỗi ngậm ngùi
Miền đất hứa nhọc nhằn đời cơm áo
Thì Xuân đi Xuân đến vẫn âm thầm
Cúc vàng  tươi bên những cánh hoa đào
Hồn chợt thấy mưa rơi về nhẹ thấm
Nén nhang đốt  gợi bao niềm nhung nhớ
Quyện cố hương giữa phố chợ đông vui
Sao nghe hồn mình là cả trùng khơi
Muôn sóng vỗ khi chiều nghiêng bóng cúi
Xuân cứ đến rồi đi theo hẹn ước
Chỉ riêng tôi những  ước hẹn phai tàn
Ngồi soi bóng dáng gầy hơn năm trước
Tóc mây  buồn từng sợi rớt mênh mang
Mùa Xuân ơi vẫn lộng lẫy huy hoàng
Sắc pháo đỏ đón chờ năm mới đến
Bao ước vọng giữa biển đời vun xới
Cầu bình an cho nhân thế yên vui
Ngô Ái Loan (Mầu Hoa Khế)
Jan 19/2020

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 1 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Xuân đến, Xuân đi"